Điển cố văn học Đào_hoa_nguyên_ký

Đào hoa nguyên ký, gọi tắt là Đào Nguyên còn là một điển tích văn học để chỉ nơi tiên cảnh. Vì Đào hoa nguyên có thể hiểu là suối hoa đào, hay động đào, động bích, động nguyên bích...

Điển cố Đào Nguyên được nhắc đến trong nhiều sáng tác văn chương cổ điển, chẳng hạn như:

Rước mừng, đón hỏi, dò laĐào Nguyên lạc lối đâu mà đến đây?(Truyện Kiều, câu 191, 192. Kiều mơ thấy Đạm Tiên)Xắn tay mở khoá động đàoRẽ mây trông tỏ lối vào thiên thai.(Truyện Kiều, câu 391, 392. Kim Kiều tương ngộ)Ôi lòng ta khao khát tới Đào NguyênHỡi xứ thanh tao thế giới hư huyền...(thơ Vũ Hoàng Chương)Lá đào rơi rắc lối thiên thaiSuối tiễn oanh đưa luống ngậm ngùi(Tống biệt, thơ Tản Đà)Phỏng xưa Từ Thức rong chơiĐào Nguyên lạc bước lại rời trần ai(Hồng trần khao khát, thơ Nguyễn Chí Thiện)